[Re/Sp] Độc sủng sửu phu

Tác giả: Quyết Tuyệt

Công kiếp trước là bộ đội, xuyên đến dị thế, nhìn thấy ca nhi cứu mình liền nhất kiến chung tình luôn. Ca nhi đó ở đây ngta coi là xấu, nhưng trong mắt ng hiện đại như công thì đẹp trai nam tính, rất hợp khẩu vị. Thế là công vừa làm lưu manh vừa theo đuổi ng trong lòng. Cuối cùng công thành công đến ở rể nhà thụ. Sau đó là quá trình làm giàu các thứ. Cuối truyện, đất nước bất ổn, triều đình lật lọng, công dẫn người đi về phía nam, chiếm 1 nước nhỏ hơn, xưng vua, à là thụ lên làm vua, công làm thủ tướng, thành lập chính quyền quân chủ lập hiến.

Tình cảm 2 người bình bình, thụ hơi bị mờ nhạt, kiểu chỉ thấy im lặng trầm mặc thẹn thùng ngại ngùng thôi ý. Đến phiên ngoại thụ chết xong đầu thai đến hiện đại thì mới nổi hơn tý. Thụ học hành, xây dựng cơ nghiệp, làm tổng tài để có thể tìm công dễ hơn, mãi sau mới gặp lại công ở thời hiện đại (cũng là kiếp trc luôn nhưng lần này công k chết mà vẫn sống).

[Re/Sp] Xuyên việt chi Lê Cẩm đích nông gia nhật thường

Tác giả: Hồi Mâu Dĩ Bán Hạ

Công là bác sĩ phụ sản, tự dưng chẳng hiểu sao xuyên đến dị thế vào 1 ng cùng tên với mình. Xuyên đến đúng lúc vợ đẻ, lại còn hơi khó sinh, bệnh nghề nghiệp trỗi dậy nên công chạy vào đỡ đẻ, chăm sóc luôn. Nhìn vợ con, công quyết định phấn đấu chăm sóc gia đình.

Kiếp trước công vẫn độc thân k thích ai, kiếp này ở lâu sinh tình nên yêu luôn phu lang. Dựa vào 1 số chi tiết thì có vẻ trc năm 7 tuổi công đã từng ở trong thân thể này nhưng sau 1 lần bị ngã sông thì bản tính thay đổi, giờ xuyên lại.

Truyện lấy bối cảnh công là bác sĩ phụ sản mà sau đó bước đầu kiếm tiền là đi làm đại phu bắt mạch, hơi bị điêu. Sau đó thì công thông minh học hành thi đỗ tam nguyên, làm 1 nhà Nho nổi tiếng.

Nói chung là đọc cũng được.

[Re/Sp] Phu lang ở thế giới khác

Tác giả: Hậu Lai Giả

Truyện chủng điền, mô típ không mới nhưng có vài chi tiết lạ nên cũng khá thú vị, nhưng mà bàn tay vàng cũng hơi quá.

Công là tổng tài, gặp tai nạn máy bay, cả người xuyên qua xong lại còn trẻ đi chục tuổi. Thụ vốn là phu lang, chồng vào rừng săn lợn rừng bị giết, thụ nhìn thấy mà xong lại phát hiện công giống hệt chồng mình nên nhặt về bảo đó là chồng mình. (Thằng chồng kia ngu muội vũ phu lại khinh thường song nhi nên hay đánh đập mà cũng k động gì vào người thụ).

Công tỉnh dậy thấy thụ là nhất kiến chung tình sau đó quyết chí làm giàu các thứ nhưng có chi tiết hơi điêu, kiểu cùng rơi xuống còn có vali của nữ hành khách nào đó xong công lấy son đi bán kiếm vốn làm ăn. Ban đầu là khởi nghiệp bằng làm lạp xưởng, cái này bình thường, mà sau đó là nhuộm vải rồi làm đồ lót sexy, xong tiếp đó làm xà phòng, kem dưỡng các kiểu. Giàu lên chỉ trong vòng nửa năm, mở cửa hàng rầm rộ. Nói chung là bịa hơi quá.

Tuyến tình cảm k có gì đặc biệt, đều là thương yêu phu lang, nhưng có cái khác là thụ khó mang thai, công thụ nhận nuôi 1 đứa bé, yêu thương như con đẻ, mãi sau này con lớn 16-17 lúc đó thụ mới sinh 1 song nhi.

Cơ bản thì đọc cũng được.

[Re/Sp] Trọng sinh chi thú hồn

Tác giả: Hưởng Nguyệt

Edit: Cáo ngố (@wattpad)

Beta: Rồng béo

Nói thật là mình k thích truyện này, khó nghe chút là thấy nó hơi nhảm nhí 囧 Tác giả viết khá non, muốn xây dựng cốt truyện đồ sộ chút nhưng nó k tới.

Kiếp trc thụ là bác sĩ thú y và có năng lực kết nối với động vật, cảm nhận đc tâm tình của chúng. Mạt thế đến, thụ còn có thể giúp động vật thăng cấp biến dị để chiến đấu. Nhưng khi mà nhân loại vì sợ chết mà muốn thụ mang động vật đi làm mồi nhử hoặc là chiến đấu đến chết vs tang thi còn mình thì trốn đi thì thụ dần sinh ra ác cảm với nhân loại.

Thụ chết, xuyên vào 1 thân xác ở thế giới thú nhân, mang theo năng lực của kiếp trc nên thụ chọn học khóa nuôi dưỡng khế ước thú. Thụ tiếp tục kết nối vs khế ước thú r thăng cấp cho bọn nó. Sau này thì quân bộ nghi ngờ thụ là Kỳ lân mang điềm lành, thống trị muôn thú, muốn bức thụ thức tỉnh mà dùng máu khế ước thú (máu nhân tạo thôi), thế là thụ tức lên dẫn hết đám thú đến khu nuôi dưỡng hoang dã (giống như Safari :))) muốn thành lập quốc gia riêng :))))) Sau đó lại còn đàm phán hiệp nghị các kiểu cơ. :)))))

Công trong truyện đất diễn ít, nói cũng ít, hành động cũng k tính là nhiều, mình thấy giống tiện công hơn trung khuyển công. Thụ quá lạnh lùng, kiểu công có cũng đc k có cũng k sao, rồi thì khi thụ bỏ đến khu Safari ở thì cũng đuổi công, k cho ở cùng xong bảo nếu anh từ bỏ tất cả để theo t thì t sẽ khinh thường anh ಠ_ಠ thế là 2 ng xa nhau 5 năm để công từ chuẩn tướng thăng đến đại tướng (hay đại loại thế) xong 2 bên ký hiệp ước hòa bình các kiểu r thụ mới chấp nhận công. Mà thậm chí đến phiên ngoại, cuộc sống sau kết hôn thì là thụ chỉ có suốt ngày đi nghiên cứu xong nằm chơi còn công lo hết việc nhà từ a đến z, đc hôn hít mấy cái đã sướng đến vẫy đuôi. (;¬_¬)

Ngoài ra thì tác giả viết kiểu các nhân vật rất thích tỏ ra nguy hiểm nhưng r cũng chả để làm j, thậm chí thằng e của thân xác thụ xuyên vào xuất hiện tý ở đầu, về sau mất hút luôn. Cộng thêm kiểu nhân vật suốt ngày cảm thán linh tinh: vd bạn của công vs anh trai thụ, 2 ng kia đều là dạng mặt than lạnh lùng, anh bạn này chủ động quấn lấy thì mới tạm coi như bạn, lần nào anh bạn này nói gì mà 2 ng kia k phản ứng là anh bạn này sẽ cảm thán chẳng lẽ mình bị M sao? 10 lần thì 11 lần cảm thán như vậy.

Túm lại là mình k thích truyện này. Bản edit nhiều lỗi chính tả.

[Re/Sp] Thiên nhất thiếu niên hành

Tác giả: Nam Phong Ca

Truyện này về cp phụ trong Dương thư mị ảnh: sư đệ của công x thuộc hạ của thụ.

Thời gian trong truyện cũng song song với Dương thư mị ảnh luôn nên mình recommend đọc xong truyện kia thì đọc truyện này luôn, chứ đọc hết 2 quyển còn lại của hệ liệt Dương thư mị ảnh r mới đọc sang bộ này thì có khi quên mất kha khá :))

Bộ này niên hạ, công nhỏ tuổi hơn xong lại còn thấp hơn thụ vì mới mười mấy, thụ thì đầu hai mươi :)) Nên ban đầu cứ như kiểu tình huynh đệ ý, sau mới làm rõ là tình yêu.

Công yêu thụ nhưng công vốn là ng rất lý trí, trước giờ luôn chỉ có 1 mục đích là tiếp quản vị trí trưởng môn rồi phát triển môn phái, cưới vợ sinh con. Vậy nên dù yêu nhau nhưng thụ quyết rời xa vì k chấp nhận được. Sau thì công thông suốt, công bố với tất cả mọi người là chỉ yêu thụ thì hai người mới chính thức ở bên nhau. Mà thụ còn cho công ăn chay mấy năm, đợi lớn lên mới được thịt :))) cái này thì lại nằm trong phiên ngoại của Dương thư mị ảnh chứ truyện này thanh thủy văn hoàn toàn :((

[Re/Sp] Dương thư mị ảnh

Tác giả: Nam Phong Ca

Công là đại hiệp đệ nhất giang hồ, thụ là giáo chủ ma giáo. Vì 1 vụ án diệt môn mà công gửi chiến thư quyết đấu muốn giết thụ. Đánh nhau xong thụ bị thương nặng phải ngâm mình trong hồ nước trị thương. Công thì bị thuộc hạ của thụ bỏ thuốc để mất nội công, như vậy thuộc hạ thụ mới có thể đánh lén nhưng công trâu bò quá, thoát được, tình cờ chạy vào hồ nước chỗ thụ đang ngâm mình. Tác dụng phụ của thuốc là tinh trùng lên não nên tất nhiên là công đè thụ ra làm :))) Trước đó thụ còn bị 1 tên bạn k ra bạn thù k ra thù trong giáo bắt ăn 1 viên thuốc có tác dụng khiến nam tử mang thai. Thế là công 1 lần trúng số, sau đó thụ có thai. Công biết được liền hết lòng chăm sóc, dần dần chuyển thành yêu. Trong khi đó thụ vẫn rất lạnh lùng, chỉ một lòng muốn vươn lên bá chủ thiên hạ. Cuối cùng công dùng khổ nhục kế giả chết mới khiến thụ buông bỏ danh vọng, thừa nhận tình cảm.

Nói chung là truyện hay.

[Re/Sp] Phượng lạc bình dương

Tác giả: Nam Phong Ca

Quét lôi 1 chút: nửa đầu truyện thụ rất là biệt nữu, nói lời cay nghiệt, hành vi cũng lạnh nhạt nên bạn nào sủng công k chấp nhận được đâu. Nửa sau thì thụ rất đáng yêu, dính công cực kỳ.

Thụ là thế tử hầu gia, công vốn là gia nô trong nhà nhưng sau hầu gia thấy có tài liền cho cởi nô tịch, còn cho 1 biệt viện riêng. Công bên ngoài vang danh tứ phía, tài học nổi tiếng, được nhiều người coi trọng nhưng về nhà thì luôn cung kính khiêm nhường, chăm sóc thụ. Còn thụ ngoài cái mã ngoài xinh đẹp thì rất là lông bông, chả học hành gì. Công thụ thuộc 2 phe khác nhau, 1 bên là nhà nghèo có tài, 1 bên là công tử cao quý nhưng ăn chơi trác táng, 2 phe này luôn đối chọi gay gắt nên thụ rất ghét công, nghĩ rằng công bề ngoài phục tùng mình, sau lưng thì nói xấu mình. Nhưng đến khi biết công thầm yêu mình mười mấy năm, thụ lại như con khổng tước, cảm giác mình rất siêu việt vì công giỏi như thế mà lại thích mình. Sau đó 2 người ỡm ờ hôn hôn ôm ôm.

Sau này phủ hầu gia bị hãm hại, tước tịch biếm làm thứ dân, công khi đó lại là tướng quân, còn đc phong làm hầu gia, công đón nhà thụ vào phủ chăm sóc, quan hệ của công thụ lúc này cả 2 nhà đều biết rồi và cũng đành chấp nhận, nên 2 người tú ân ái k chút áp lực. :))))

Túm lại đoạn đầu hơi cấn chút vì ngược tâm công nhưng sau đó thụ ngoan với dính, đáng yêu nên ok

[Re/Sp] Ngự tứ lương y

Tác giả: Nam Phong Ca

Edit: tomsalus

Truyện rất hay, cực kỳ đề cử!

Thụ vốn là bác sĩ ngoại khoa ở hiện đại. Từ năm 20 tuổi đã thường xuyên mơ về 1 câu chuyện ở cổ đại, cho đến 1 ngày xuyên thẳng vào thân thể của nhân vật chính trong câu chuyện đó. Nguyên thân vốn là đích trưởng tử nhưng vì người cô độc ác hãm hại, người cha nhu nhược bạc tình mà bị coi như tiểu thư mà nuôi ở nông thôn, bị gia đình lão chú chà đạp.

Thụ xuyên vào tìm cách thoát khỏi hoàn cảnh khổ cực, đồng thời vì chức nghiệp và lương tâm nghề y mà thường xuyên cứu người, trở thành thần y có thể cứu người từ cõi chết.

Công phải mấy chục chương sau mới xuất hiện ý, đất diễn cũng k nhiều, cỡ 30% so với thụ 70%, chỗ này có thể lôi với nhiều bạn. Công lạnh lùng lắm nhưng đến khi yêu vào thì rất thích diễn ngôn tình, viết thư sến súa :)))))

Nói chung là truyện hay. Nhưng tác giả cho nhiều hint cặp phụ quá mà k viết thêm phiên ngoại hay gì. Thấy bảo đây là bộ đầu trong hệ liệt Thư hương môn đệ nhưng mấy năm rồi cũng k thấy có thêm bộ nào :((

[Re/Sp] Bạo quân sủng hậu

Tác giả: Tú Sinh

Edit: DaHaiDuong (@wattpad)

Truyện khá hay, đoạn đầu viết hơi non tay đọc khá lủng củng và tình tiết bị nhanh nhưng về sau thì tốt hơn.

Tiếp tục tiết mục cường hôn :v thụ là thứ tử k được coi trọng, công là hoàng thử k được thích, hồi nhỏ công thụ từng gặp nhau mà thụ bị sốt nên k nhớ, chỉ còn công nhớ lời hứa sẽ bảo vệ thụ. Sau này công thỉnh chỉ tứ hôn cưới thụ làm vương phi nhưng khi đó công có tiếng tàn bạo ác liệt nên thụ khá sợ, k dám lại gần, mà công trong truyện tình cảm thì nhát gan vô cùng, thấy thụ sợ thì thôi cũng tránh xa. Cứ thế ở với nhau 10 năm mà hai người cứ như 2 kẻ xa lạ. Sau công thụ trúng ám toán, công tránh đc nhưng thụ bị thương nặng mà chết. Thụ thành hồn ma nhìn công trở thành bạo quân, chiến tranh liên miên, cuối cùng tự sát chết mà trên tay vẫn nắm ngọc bội của thụ.

Thụ trọng sinh về đêm tân hôn, quyết định muốn thử tiếp nhận công mà công vẫn nhát lắm, chạy trối chết :))) Sau này 2 người dần phát triển tình cảm, truyện xen lẫn chút triều đấu, chiến tranh, rồi kế sách dân sinh các kiểu. Cuối cùng là đi tìm bí mật về thân thế của thụ vì thụ có thể sinh con.

Đoạn cuối có chút tiếc nuối về chuyện của ông ngoại thụ, với làm sao mà giao nhân có thể sinh con nếu k có đại phu mổ bụng?

[Re/Sp] Trọng sinh chi thứ tử vi tôn

Tác giả: Tử sắc mộc ốc

Truyện đọc cũng được, nội dung xoay quanh triều đấu và sau này là thống nhất các nước.

Có 1 điểm mình k thích lắm là nhân vật trong truyện thường được miêu tả như kiểu thâm tàng bất lộ, rất nguy hiểm các kiểu. Và có 1 cái là lâu lâu lại có 1 đoạn nhấn mạnh tình thâm của 2 nhân vật chính :))) nhiều lúc cảm thấy khá là sến.

Thụ là thứ tử nhưng vì là đứa con trai duy nhất trong nhà nên cũng được sủng. Thụ được tả là kinh tài tuyệt diễm, văn võ song toàn, nói chung là có thụ như có được thiên hạ vậy! Công là thái tử, cũng văn võ song toàn nhưng giấu rất sâu, bề ngoài là 1 thái tử k được sủng, thường xuyên bị hoàng tử của quý phi chèn ép.

Kiếp trước thụ gả cho công làm trắc quân nhưng lúc đó thụ lại thích hoàng tử kia, cũng chính là anh rể, nên là thụ ghét công cực kỳ. Sau này công bị phế danh hiệu thái tử, đày ra 1 vùng khỉ ho cò gáy. Trước khi đi công hỏi thụ có muốn theo mình k, thụ tất nhiên k chịu, công bảo 10 năm sau mình sẽ quay lại, cho thụ nửa giang sơn. 10 năm sau công quay lại thật, đăng cơ làm hoàng đế, phong thụ làm hậu, nhưng lúc này thụ bệnh nặng, sống được 2 năm thì chết.

Thụ trọng sinh về hồi trẻ, lần này thụ hết sức giúp công tranh trữ, sau này 2 người cùng thống đất nước.

Đoạn sau thiên về triều đấu vs chiến tranh giữa các nước, mình không kể nữa. Nhưng mà thân thế thụ cũng có ẩn tình, rồi cơ duyên các kiểu, hai người nhận 2 con rắn làm vật nuôi, rất xịn. Nhưng mà đoạn cuối có chỗ mình thấy thụ rất chủ quan, ỷ mình có băng linh xà, trị được mọi độc tố, thế là thản nhiên uống tán công hoàn, mất hết nội lực. Chỗ này đọc hơi bực.

Nói chung thì truyện cũng hấp dẫn, nhiều phó bản, và nó khá dài.